Mẹo Muốn lĩa ít xử lý như nào ✅

Thủ Thuật Hướng dẫn Muốn lĩa ít xử lý như nào Chi Tiết

Hoàng Duy Minh đang tìm kiếm từ khóa Muốn lĩa ít xử lý như nào được Cập Nhật vào lúc : 2022-09-28 15:30:31 . Với phương châm chia sẻ Mẹo Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.

    Muốn lĩa ít xử lý như nàoDiễn đànGiao lưu – Kết bạnTâm sự - Nhật ký DuKa - Bên Lề Cuộc Sống
Nội dung chính
    The Following 5 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following 6 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following 3 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following 7 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following User Says Thank You to nguyentruongca For This Useful Post: The Following 3 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following 2 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post: The Following User Says Thank You to bristo For This Useful Post:

THÔNG BÁO MỚI NHẤT

Lần sửa cuối bởi Duka; 27-08-2022 lúc 02:24 PM

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

Cậu nhóc Đi Bụi 2
Thế là nó ở nhà tôi được 2 đêm, 3 ngày. Thỉnh thoảng nó lại gặn hỏi chuyện tìm việc. Nhưng mấy ngày hôm nay tôi việc làm bộn bề nên cũng không thu xếp cho nó được. Mà tôi cũng không thích, vì cứ nghĩ tuổi trẻ bồng bột cứ cho nó ở đây tĩnh tâm suy nghĩ lại vài hôm rồi nó sẽ về thôi.
Tôi lấy giấy viết ghi lại thông tin cá nhân nó, bảo có gì khai báo với phường. Và đương nhiên điều tôi muốn là không phải thế.
---***---
Lần theo địa chị nó nói, nhìn ngôi nhà cũng rất khang trang, cũng thuộc loại có của ăn của để nếu không thích nói là giàu sang. Mở cửa cho tôi là một bé gái khoảng chừng 13 tuổi. Bé dẫn tôi vào nhà men thôi con phố ngoằn ngoèo trãi đầy sỏi.
Con bé lễ phép mời tôi ngồi trên ghế, đợi nó đi gọi bạ. Nhìn quanh phòng khách, thấy treo quá nhiều hình mái ấm gia đình, điều mà hiếm khi thấy ở những ngôi nhà thành phố. Được một lúc thì con bé bưng trên tay 2 ly nước, để lên bàn và phía sau nó là ông bố trăng hoa, không thương con cháu theo lời cu cậu đây rồi.
Nói chuyện được một lúc, tôi mới đưa cho ba nó xem vài đoạn video cắt ra từ camera mà tôi đã sẵn sàng sẵn sàng từ trước cãnh sinh hoạt ăn uống, ngủ nghĩ của thằng con trai yêu quý. Len lén nhìn ông thấy đôi mắt chú ý vào từng hành vi của con trai đã ngắn lệ từ lúc nào không hay. Cã 10 ngày này ông luôn chở theo con gái đi khắp nơi hỏi thăm, từ nhà bạn bè, người quen... nhưng không ngờ cu cậu lại lên tận SG.
Ba nó cũng nhiều lần muốn theo tôi lên rước nó về, nhưng ông lại đắng đo, sợ lên nó không chịu gặp khi chưa nguôi giận, rồi lại bỏ đi. Biết đâu lại gặp chuyện gì nữa càng thêm lo. Hiểu được tình cảm của một người cha dành riêng cho con khác hẳng sự yêu thương của người mẹ
- Để nó chơi ở nhà em vài hôm đi. Có nó trong nhà cũng vui.
Thế là tôi bất đắc dĩ làm cầu nối truyền tải yêu thương. Cầm chiếc túi nhỏ mà bé gái vừa đưa
- Chú đưa cho anh hai giúp cháu. Nói Mèo nhớ hai lắm.
Nó vừa nói, vừa rưng rưng nước mắt, mở khóa kéo lôi ra mấy món: máy trò chơi này Mèo hay tranh với hai chơi, nhưng giờ mèo cho hai đó. Rồi một khung hình mái ấm gia đình : nào hai nhớ mèo,nhớ ba thì lấy ra xem. Rồi 1 tờ giấy nhỏ ghi số điện thoại : chú bảo hai gọi cho con với nhé. Thêm một cọc tiền đầy đủ mệnh giá 2k,5k,10k... Tôi biết chắc đáy là tiền tiết kiệm của bé, nay đem ra cho anh hai hết.
Có chút nghèn nghẹn trước tình cảm của em gái dành riêng cho anh trai, tôi xoa xoa đầu nó – Hai vài hôm nữa về, Mèo ở nhà phải ngoan nha.
----***----
Vẫn như mọi khi thấy tôi về là nó lại chạy tọt vào nhà bếp hâm lại đồ ăn cho nóng. Có lẽ cu cậu thấy ăn, ở nhà tôi mà không làm gì rồi cũng ngại chăng? Mặc dù tôi đã bảo nhiều lần là tôi ít cơm buổi chiều lắm. Mà thay vào đó là buổi tối.
2 chú cháu vừa nói chuyện phiếm vừa xem tivi. Tuyệt nhiên tôi không nhắc tới chuyện lúc trưa tôi tìm găp ba và em gái nó. Trên phim lại xuất hiện một cảnh cưỡng hôn đầy nóng bỏng và thiếu vãi. Nhìn sang cu cậu thấy nuốc nước bọt 1 cái, đũng quần có chút biến đỗi. Khi phát hiện ánh mắt tôi, cu cậu nhanh nhão chống 1 chân lên, và đặt 1 tay lên đủng quần như dần lại thứ gì đó muốn trỗi dậy. Bất chợt tui phì cười cho việc lơ đễnh của tớ, cu cậu giờ đã là một thiếu niên rồi chứ có ít ỏi gì đâu. Mà bữa muôn quần áo cho cu cậu, lại quên mua cho cu cậu vài cái quần bảo lãnh. Thấy vậy tôi bảo cu cậu tắt ti vi
- Đi siêu thị chơi, ở nhà chán quá
----***----
Tôi nói nhỏ vào tai cu cậu lại quầy quần áo, thích cái nào mua cái đó đi. Tôi thì lại quầy thực phẩm mua một ít bỏ vào tủ lạnh, khỏi mất công chị giúp việc sáng mai phải đi. Được một lúc thì cu cậu lại lót tót ở phía sau tôi. Tôi nhìn thì cu cậu chẳng lựa được món nào
- Không thích hả
Tôi biết không phải là cu cậu không thích, nếu mà không thichd thì nãy đâu có bỏ tôi ở đây mà qua quầy quần áo chứ. Có lẽ cu cậu ngại đây mà. Hiểu ý. Tranh thủ lấy đại thêm vài thứ cho vào giỏ. Vì muci đích là mua quần áo cho cu cậu, mà thiết yếu nhất là vài cái quần lót để sửa sai những thiếu sót của tôi lúc trước.
Xem ra cu cậu thật khó tính trong chuyện ăn mặc, gần 1 tiếng, cu cậu mới chọn được 2 chiếc quần Jean,1 quần short và 3 cái áo. Tôi thì thấy không gì đẹp, nhưng cu cậu bảo đấy là mốt giờ đây. Dẫn cu cậu qua quầy quần lót, thấy cu cậu có chút mất cỡ khi thấy vài cô nàng đang đứng đó, cu cậu tính đẫy xe đi qua luôn. Nhưng tôi kéo lại
- Đợi chút. Con mặc size bao nhiêu?
Cu cậu miễng cưỡng cũng tạm dừng, nhưng mặt lại hướng ra phía lối đi khác. Lắc đầu ý niệm là không biết. Hêt cách tôi kéo sống lưng quần nó giãn ra vừa đủ để tôi hoàn toàn có thể xem nó đang mặc size nào. Nhưng đập vào mắt tôi không phải là chiếc quần lót như tôi mông đợi, mà là một phần mông mịn màng, trắng phao. Nó có chút bất thần trước hành vi của tôi, liền quay mặt lại, cũng như kéo áo phũ xuống. Tôi ngượn ngùng không khác gì nó. Rồi nhìn lại form người nó theo kinh nghiệm tay nghề lâu nay nay thì chọn cho nó size L.
Lấy một chiếc vô cùng sexy, phần mông được may bằng lưới siêu mềm mại và mượt mà màu xanh đen. Bỏ lên giỏ. Nó nhìn một lúc rồi lấy ra treo lên móc lại. Tôi phì cười
- Không thích hả
- Thấy ghê
Tôi lại đưa lại trước mắt nó cái tam giác red color hở sườn đầy kích thích. Nó lại lắc đầu nguầy nguậy. Nhìn sang thấy mấy người kia đã đi hết rồi
- Thôi tự lựa đi. Cái nào thì cũng chê
Tôi như giận lẫy nó. Mà không chê sao được, với lứa tuổi mới lớn còn quá non nớt, thì mấy cái sexy khêu khích đó là quá xa sĩ trong sức tưởng tượng của tụi nó rồi. Và khi tôi bằng lứa tuổi nó cũng thế thôi.
- Bộ mới sắm đồ lót lần đầu hả
- Dạ
- Vậy đó giờ ai mua cho mặc
- Ba
- Ba quan tâm em dữ he, anh là toàn tự mua
Tôi nói xạo nó, để nó nghĩ về ba nó, biết tầm quan trọng của ba. Chứ tôi lúc còn học cấp 3 toàn là mẹ tôi mua. Sau này lên ĐH thì phải muối mặt đi mua, ra chợ lấy đại vài cái rồi kêu tính tiền xong chuồn đi như một cơn gió, có đôi lúc còn không thèm lấy vài nghìn tiền thối lại nữa ấy chứ.
Chạy một vòng SG nhìn cảnh đêm, ghé lại một khu đang quy hoạch gần đó có vài xe cá viên chiên ( nhỏ mèo bảo nó thích ăn ). Tôi thì không thích mấy món này lắm tuy nhiên thời trẻ trâu cũng mê tít thò lò như bao đứa bạn.
Sau khi nó chọn vài món, tôi cũng lựa được một chổ ưng ý là gần xe bán đồ ốc,nó ngồi trên ghế đối diện với tôi. Tôi chỉ tay vào đáy quần nó, sau khi nó banh càng to quá
- Quần rách kìa
Nó như tưởng thật có chút đỏ mặt, nhìn xuống kiểm tra, nhưng không thấy gì.
- Chú tào lao
- Thả nó vậy mát không? Sao hổm rày không nói chú
- Con ngại
Nó trách tôi không nói nó trước làm nó kêu người ta chiên quá trời một mình nó làm thế nào ăn hết. Mà tôi lại gọi thêm mấy món ghẹ, ốc nữa. Tôi để 1 lon bia trước mặt nó
- Biết uống không?
- Con uống tệ lắm, 1 lon là sĩn rồi
- Vậy thôi, ăn đi, ông bạn nhậu như vậy không chơi
Tuy nói là thế, nhưng một lúc sao cu cậu có lẽ rằng cũng thèm, hay hoàn toàn có thể là khát nước vì ăn quá nhiều đồ chiên. Nên cu cậu cũng khui luôn lon bia trước mặt. Tôi khoái chí
- Như vậy mới giống bỏ nhà đi bụi chứ
Tôi không biết ba nó giao nó cho tôi chăm sóc là đúng hay sai đây. Mà tôi thấy tôi đang tập hư cho nó rồi đây.
Tỉnh dậy sau cơn say, khát nước kinh khủng, môi khô rang. Tôi chớp mắt như không tin vào mắt mình, trên người tôi không hề mãnh vãi, kế bên thì vẫn thấy cu cậu an nhiên say giấc. Len lén kéo cái chăn lên xem thử là cu cậu có trụi lũi như mình không. Tôi thở phào khi cu cậu vẫn y nguyên bộ đồ đêm hôm. Tôi tưởng khi tôi sĩn tôi đã làm chi nên tội rồi chứ. Lục lại ký ức nhưng vẫn không nhớ tại sao mình trụi lũi thế này. Theo ký ức chấp vá thì 2 chú cháu vẫn còn xem phim trước khi ngủ. Tôi còn đè nó tuột quần ra đòi xem họa mi nó, nhưng bất thành.
Đang loay hoay tìm bộ đồ để che chắn lại. Thì nó mở mắt ra ngồi dậy, tôi nhanh như cắt lấy cái gối che hạ bộ mình lại. Nó như không quan tâm. Chồm tới gần tôi hơn, lấy tay ra đặt lên trán tôi, mặt dù tôi không hiểu nó làm thế để làm gì
- Bớt sốt rồi nè.
Hóa ra lúc ngủ tôi lại bị sốt,lúc nóng lúc lạnh. Chắc do ngồi nhậu bị đám kiến cắn, nên xảy ra tình trạng phản vệ, chứ tôi ít khi có bệnh khơi khơi lắm. Vì thế mà nó cứ thức canh me lau người tôi, đôi lúc còn ôm tôi cho bớt lạnh.
- Vậy sao cho chú trùi lũi luôn. Ít ra cũng nên chừa chú 1 cái quần sịp chứ
- Chú mà cũng biết ngại hả.
- Sao không?
- Vậy sao chú đêm hôm lại đòi cỡi quần con ra
- Không có nghe
- Có nghe
- Không có
Chú cháu từng người một câu, có, không còn một lúc. Tôi cười lém lĩnh, quăng cái gối sang một bên, vặt nó ngã ra giường. Nó chống cự một cách trở ngại vất vả trước 4 gọng kiềm tôi cũng như cái khung hình 71 kg này. Tôi cỡi được cái áo nó cũng toát hết mồ hôi. Nó đưa tay kéo đai quần lên, khi tôi vừa mở được phuy quần nó. Nó nói với giọng mệt nhọc, chân ra sức cọ quậy để thoát khỏi tôi
- Thôi, không chơi nữa
Nhưng tôi vẫn mặc kệ, và cái quần kia cũng từ từ kéo qua khỏi gối. Nó đưa tay bụm lại. Nhưng tôi lại lấy ra, khóa lại hai bên đầu nó, đặt mông lên đùi nó, để tiện thể ngắm nhìn và thưởng thức con hoa mi mới phát triển kia xem thế nào. Hai tay đã bị tôi cố định và thắt chặt trên đầu, chân thì không thể cục cựa được, nó chỉ từ việc dồn sức vào mông nẫy lên xuống qua lại, để thoát khỏi trò đùa quái gỡ của ông chú này, nhưng vô tình lại làm cho con họa mi kèm theo 2 quả trứng cút kia cũng nãy theo. Nhìn thật buồn cười.
- Chú nặng quá, xuống đi. Con không chọc chú nữa.
Nó nói thế, nhưng giờ đây tôi lại muốn chọc nó hơn. Kìm 2 tay nó khoanh lại trước ngực, tay còn sót lại tôi tìm lấy cái điện thoại, mở một clip JAV vô cùng nóng bỏng, để trên 2 tay nó. Nó liền nhắm mắt lại
- Chơi kỳ, tắt đi chú, không xem đâu.
Tôi tăng âm lượng lớn lên cho nó mê hoặc. Được chừng hơn 1 phút, thì con hoa mi nó từ mềm nhũng từ từ thay đỗi ngoại hình cũng như kích thước. Tôi khoái chí cười.
- Nó cứng ngắt rồi kìa, mở mắt ra xem đi, làm bộ hoài.
Thấy cu cậu đnag xem chú ý, tay thì muốn che hạ bộ lại nhưng không được. Tôi trèo xuống khỏi người cu cậu, cắt cớ đưa tay cằm ngay con họa mi cu cậu vuốt mạnh vài cái, 1 dòng trắng đục mạnh mẽ và tự tin bay vụt lên ngực chạm vào điện thoại, 1it lại chạm vào mặt cu cậu

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 5 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

ca_va (25-08-2022), dapeden (30-08-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022), r00t (27-08-2022), tlamhp (27-08-2022)

Cậu nhóc có chút bồn chồn cũng như ngượn ngùng. Chạy ù vào phòng tắm. Mãi một lúc lâu cu cậu mới ra. Tôi nhìn vẽ chăm chọc
- Yếu thế, sau này sao có vợ được
Cu cậu cười bẽn lẽn, không đáp trã lại thắc mắc của tôi, mà leo lên giường, đấp chăn kín mít, như sợ ông chú dê xòm này đè thêm lần nữa vậy. Thấy tâm trạng nó đang vui, nên lấy khung hình bé Mèo nhờ tôi đưa nó. Nó cầm lên có chút bất thần, nhìn tôi như không hiểu việc gì. Nhưng rồi tôi đưa cho nó nguyên cái túi, nó liền ngồi thẳng dậy, lấy ra từng thứ một xem một lúc thì cặp mắt đỏ hoe.
- Sao rồi, nhớ em, nhớ ba rồi đúng không?
----**----
Xem ra tôi chưa hoàn thành xong tốt việc trao gửi yêu thương hay sao á. Bao nhiêu lời khuyên, bao nhiêu lời phân tích vẫn không ăn nhập vào nó. Nó vẫn lon ton làm những việc lật vật mà tôi hay làm. Gặp tôi tôi về, nó vội vàng tắt tivi, ngồi dậy nhoẽn miệng cười nhìn tôi
- Đang xem phin heo đúng không? Sao gặp chú về là tắt
- Không phải. Xem conan
- Conan sao lại tắt
- Hết rồi.
Tôi lại gỏ đầu nó một chiếc, rồi đi thẳng lên phòng. Vì tôi biết nó tạm thời chưa đồng ý thôi, cố ép nó cũng không được.
Cỡi cái sơ mi treo lên móc, đưa tay cỡi luôn cái quần thì ông nhóc lại lót tót lên, trèo lên giường nhìn tôi, tôi có chút ngại vì không còn thói tự nhiên như vậy, nhưng vẫn cố tự nhiên nhất hoàn toàn có thể để mặc chiếc quần đùi vào. Xong lại bàn thao tác nhìn nó
- Nay dám nhìn lén chú hả?
- Mắc ói, chú có gì đâu mà nhìn lén. Làm như chú là gái 18 vậy. Ủa mà chú bận hả.
Có lẽ cu cậu thấy tôi vừa ngồi xuống, lại mở CPU lên nên cu cậu hỏi thế. Nhưng tôi lại bỏ qua câu nghi vấn của cu cậu
- Khai thật đi, bữa đó có bớp ciu chú không?
- Thấy gớm,
- Chất lượng vậy mà kêu gớm, có khối người thèm đó nhe
- Thôi chú làm đi, con xuống nhà xem tivi,
Tôi nhe răng cười – hết nhìn lén chú được rồi nên xuống xem phim heo đúng không. Đừng để bắn như hôm bữa nghe.
- Chọc con hoài luôn ta ơi. Lần sau chú mà sĩn, con làm chó chú bắn rồi chọc lại cho xem.
Chu choa, lời hâm dọa nó mà làm tôi muốn sĩn ngay thời điểm hiện nay ghê đó. Tôi laii cười nham nhỡ nhìn nó thách thưcz
- Ngon
-----***-----
Khi thấy tôi vừa xuống nhà, cu cậu lại nhanh nhẹn tắt tivi, lại ấp úng nhìn tôi. Hóa ra cu cậu nhiều lần muốn mở lời, nhưng lại bất thành trước chiếc miệng nham nhỡ của tôi. Cu cậu muốn nhờ tôi chủ nhật về rước bé Mèo lên để cu cậu hoàn thành xong lời hứa hẹn nhân ngày sinh nhật của bé Mèo: sẽ dẫn bé Mèo đi Đầm Sen. Còn bonus thêm nếu chở ba nó theo là nó trốn đi luôn. Tôi như thầm mếu, hóa ra nó đã sợ ông chú này bán đứng nó như lần trước rồi.
----*----
Sau màn lệ ngắn lệ dài của 2 anh em thì cũng thay được bằng những tiếng cười thích thú, đôi khi là tiếng la hét sợ hãi với những trò chơi trong Đầm Sen. Quan sác 2 anh em, tôi mới cảm nhận được tình cảm 2 anh em nó dành lẫn nhau đúng thật không còn ai bằng. Nó rất ra dáng một ông anh luôn che chở, bảo vệ em trước mọi việc. Em thì quan tâm, chia sẽ với anh một cách thầm lặng.
Ngồi trên xe sẵn sàng sẵn sàng về, nó thấy bé Mèo nhìn chầm chầm như luyến tiếc Đầm Sen nước. Vì không được đi hay sao ấy.
- Chú, mình vô đó tắm xíu đi chú
Tôi thì không thích cái Đầm Sen nước này, vì thứ nhất là không mang theo quần bơi, tuy biết là bên trong đó có bán. Thứ 2 vì trong đó toàn người trẻ tuổi, tôi vô đó thì thấy quá lạc lỏng, thứ 3 là tôi đã phê, cứ dạt dẹo theo 2 anh em cã ngày ngày hôm nay, tay chân rã rời. Nhưng khi phát hiện ánh mắt nó như van xin, rồi nhìn sang bé Mèo. Tôi cầm lòng không đặng, lại cho xe chạy vào khu vực Đầm Sen nước.
Sau khi chọn được đồ bơi cho 2 anh em. Tôi lại 1 chiếc ghế đá gần đó, ngồi nhìn mọi người nô đùa, nghịch nước. Tôi tròn xoe mắt khi thấy nó từ trong phòng thay đồ đi ra. Cơ thể tuổi đang lớn, không thật vai u thịt bắp, nhưng cũng khá được gọi là săn chắc. Nỗi bật với chiếc quần bơi màu xanh da trời, nó tiến lại gần tôi
- Chú không xuống nước hả
Tôi lấy bộ đồ nó vừa thay đang cầm trên tay, vẫn còn chút hơi ấm của khung hình còn vương lại. Tôi lắc đầu, đồng thời đưa tay dọa bớp cái khối u u trong quần bơi nó. Nó cười hề hề rồi lùi lại mấy bước
- Chú canh đồ cho 2 đứa. Thôi xuống tắm đi
Nó cũng không nói gì thêm, nó lại chổ bé Mèo đang quẫy quẫy tay tỏ vẽ thích thú.
-----****-----
Tôi đón nó ở đầu đường lớn sau khi chở bé Mèo về nhà bảo vệ an toàn và đáng tin cậy. Mặc dù tôi và Bé Mèo kêu nó vào nhà chơi xíu, rồi tôi chở nó lại SG, mặc kệ nhưng giọt nước mắt của em gái, nó vẫn cương quyết không chịu về để gặp ba nó.
- Ngoan cố quá. Biết ba con thương con lắm không
- Thương sao còn đi thêm bước nữa
Tôi lại thuyết giảng cho nó, sau này 2 anh nó lớn lên và lập mái ấm gia đình, sinh con, sẽ có rất nhiều thứ phải lo, và ba nó cũng cần phải người chăm sóc, cũng cần phải người thủ thỉ tuổi già, vậy những lúc ba nó cần, 2 anh em nó có đáp ứnt được không? Đây có lẽ rằng là nhát đao chí mạng hay sao, mà nó lại im ru. Thấy vậy tôi mới nói tiếp
- Mà ba con đâu còn quen Dì nữa đâu. Vì con nên ông đã hi sinh niềm sung sướng thành viên của tớ, vậy con vì ba con làm được gì chưa?
Có lẽ cu cậu đã thẩm thấu, nhưng còn chút sĩ diện hảo, muốn ba nó lên rước mới chịu về chăng?
- Cho con ở nhà chú vài hôm nữa nha, rồi con về
- Sao không về giờ đây, mà vài hôm
Nó có chút buồn : bộ chú không thích con ở nhà chú hả, vậy cho con xuống đây đi
Tôi có chút bồn chồn, thâm tâm tôi không như vậy, tôi chỉ muốn mái ấm gia đình nó sớm đoàn tụ với nhau, nhưng vì cách nói chuyện quá khích đã làm cu cậu hiểu nhầm. Tôi nháy mắt cười hề hề
- Ở nhà chú, con bắn hoài, dơ giường chú
- Bắn lúc nào, tại chú bữa mới bắn thôi.
- Thôi thôi đi ông ơi, nhà chú có camera, thấy hết nha, muốn xem lại không?
- Đâu, chư xạo xạo
Nhìn sang thấy mặt cu cậu đã vui hơn hẳng, được nước tôi tiếp
- Tối ngủ kế chú, chú đè cho nó bắn nữa kaka, mà sao yếu thế
- Tại chú thôi, một mình con làm cũng khá được hơn 10 phút.
- Ghê nha, vậy chắc hay làm thế lắm hả
- Có đâu, tuần 1 2 lần là cùng hà
- Ghê thật, chú mách ba con, để ba con mau kiếm vợ cho con mới được. Vuốt vậy hoài súng đạn nào chịu nỗi kaka
- Có chú kìa, già rồi còn chưa tồn tại vợ
- Chú để vậy cho gái nó thèm, cưới chi
- Vậy con cũng thế. Cho chú thèm kakaka
Nó bẻ lái một pha cực gắt, làm tôi muốn đột quỵ. Tôi liền hâm dọa nó, ngày nào còn ở nhà tôi, là ngày đó tôi đè vắt hết mớ sữa tiệt trùng của nó.
----**---

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 6 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

ca_va (02-09-2022), dapeden (30-08-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022), r00t (27-08-2022), Sydney (29-08-2022), tlamhp (27-08-2022)

Lần sửa cuối bởi Quocdai18; 29-08-2022 lúc 12:25 AM

Chuyện Chàng Designer Trẻ 1
Tôi chán nãn bước ra khỏi phòng vì bị ông sếp với lý luận đanh thép cũng luôn có thể có phần ngang ngược làm cho một tăng vì lệch giá quí này tụt giảm so với quý trước. Nhiều lúc tôi nghĩ sao ông ấy không lôi phòng marketing thương mại ra mà lên lớp, hay thậm chí là bên Sản xuất mới đúng. Chuyện gì ông cũng để tôi đóng vai ác. Ông thì hiển nhiên là ông sếp đáng mơ ước trước bọn nhân viên cấp dưới. Không bao giờ gây áp lực cho mọi phòng ban, nhưng tôi thì hoàn toàn toàn ngưỡ lại.
---***---
Ngồi trong phòng soạn văn, khởi động cơ miệng để sẵn sàng sẵn sàng vào cho đúng vai một ông sếp khó tính. Để doanh thứ quí tới khả quan hơn.
Bảo nhân sự thông báo cho những phòng ban 10h hợp vừa xong thì thằng Vỹ - Designer đứng trước cửa phòng tôi, gặp tôi nó nhoẽn miệng cười, gật đầu Chào, rồi đi thẳng vào. Tôi thì chẳng ưa gì thằng này vì quan hệ nên mới được vào đây, chứ năng lực thì thua xa những CV bị loại.
Gần 2 tháng này nó đi làm tôi quan sát bảng chấm công, toàn đi trể về sớm, tuy là nói Desinger nên không cần tuân thủ giờ giấc công ty như những phòng khác chỉ việc hoàn thành xong việc làm đúng hạn nhưng tôi lại không thích.
Lặt xem vài trang bản phát họa nó đưa qua loa. Tôi lắc đầu
- Không đạt, không ấn tượng, làm lại
Nó nói với giọng bất mãn vì tôi bất nó làm đi làm lại lần này là thứ 4 rồi
- Anh, vậy anh còn không chịu, em phải làm thế nào đây?
Tôi trừng mắt nhìn nó
- Em không biết làm thế nào hả? Vậy em có nghĩ.công ty thuê em.vô làm gì không?
- Em chổ nào sai, thì anh nói để em sửa
- Chổ nào em sai, em còn không biết sao?
Định sẳng đang ngồi nổ làm cho nó một trận, thì nó có điện thoại, nó lấy lại tập phát thảo rồi gật đầu Chào tôi cái nữa. Vẫn nghe được thoang thoáng nó ngoài cữa là sẵn sàng sẵn sàng về. Tôi thầm nghĩ nó mới vô không được 1 tiếng nữa lại về rồi sao? Đây liệu có phải là nguyên nhân dẫn đến mấy mẩu thiết kế tệ hại của nó chăng?
----***-'xx---
Quán cơm văn phòng này là địa điểm ruột của tôi, vì không khí ở đây thoáng mát, có nhiều cây xanh, thức ăn thì hợp khẩu vị tôi, mà đặt biệt là chỉ cách công tỷ có 300 mét.
Chờ những giọt cafe ở đầu cuối thì thấy nó cùng với một số trong những đồng nghiệp đi vào, ngồi ở bàn phía trước tôi. Tôi không biết là vì tôi ngồi khuất sau gốc cây to quá nên bọn nó không thấy, hãy thấy mà cố ý lơ tôi vì tôi vừa cho cã đám một trận tạnh bành trong cuộc hợp.
- Mẹ kiếp, thằng cha đó, hình như không ưa tao hay sao á, làm cái đó gì rồi cũng bảo không đạt.
Nghe giọng nói đó là biết của nó đang bất mãn với tôi thật. Tôi đâu phải không phân biệt đúng sai, đâu phải baen vẽ nó ok mà tôi bắt nó làm lại ĐÂU.thằng Dương marketing cũng chiêm vô
- Mà ổng rất khó chịu thật, mở miệng ra là cha thiên hạ, Sếp không nói câu nào, toàn là ổng gây áp lực cho anh em mình
Đúng là cái vai này khó diễn thật, trong mắt bọn nó tôi như một nhà cầm quyền độc tài, hãy thậm chí là một ông Sếp biến Thái có thú vui là hành hạ, đàn áp nhân viên. Có.một thằng còn bảo : ổng mà không phải là sếp tao cho một trận mềm xương
Tôi toát mồ hôi với bọn nó, biết đâu vô tình một ngày nào đó, đang đi ngoài đường, hãy thậm chí là thời điểm hiện nay, có cái bao bố trùm đầu mình lại, cho một trận lên bờ xuống ruộng không? Nghe mãi mới được một câu lọt tay từ nhỏ nhân sự
- Mấy ông không làm sai, ai bắt bẻ được mấy ông chứ.
Nhỏ này nói một câu.chí lý thật đó, không lẽ về đề xuất tăng lương cho nó chứ, ít ra có nó hiểu được tôi. Cái giọng thằng Vỹ lại tiếp tục
- Cái tính đàn bà như vậy, hèn gì vợ bỏ đi, một mình nuôi con là đúng. Tao mà là bê đê tao thông cho ổng đi không nỗi luôn kaka
- Mày bóng bỏ mẹ, mà vợ ổng bỏ, chắc thiếu thốn tình cảm, mày thấy thế khoảng chừng trống đó đi, biết đâu ổng cho mày làm bà chủ rồi sao
- Được đó, chơi luôn kaka
Một ngụm cafe còn chưa kịp nuốc thì nó đã làm tôi sặc, phun ra bàn. Tôi cười khổ trước suy nghĩ của nó. Tôi ngoắc một bạn phục vụ lại tính tiền cũng như thể tính luôn bàn của tụi nó. Chứ ngồi ở đây, tôi biết sẽ nghe toàn những lời không còn gì hay họ về tôi đâu. Không phải tôi trã tiền cho tụi nó là muón làm thân với bọn nó, mà là tôi muốn cho bọn nó biết là tôi đã nghe được cuộc nói xấu này.
Tôi tính đi ra cữa phía bên cho bọn nó đỡ ngại, nhưng xe tôi lại để trước.cữa, nên ăn nhiên đi ngang qua bàn tụi nó, tằng hắn vài cái, đưa tay vỗ vai thằng Vỹ 2 cái, tuy phát hiện những ánh mắt ngạc nhiên cũng như phân vân nhưng tôi vẫn đi quá
- Mấy đứa ăn xong rồi về nghĩ nhé, tiền anh tính rồi đó.
Tôi biết sau khi tôi về, ở đó sẽ là những lời buôn chuyện, không biết tôi có nghe tụi nó mắng nhiệt không, hay thậm chí là nếu nghe thì nghe được bao nhiêi, cũng như cách đối phó với tôi trong thời gian tới.
-----***-----
Như thường lệ cứ cách 1 2 tuần thì công ty lại tổ chức một buổi đá banh để giảm stress cũng Như năng cao sức khỏe và tinh thần đồng đội cho nhân viên cấp dưới. Và vì thế song song với kính nghiệm trình độ thì phải biết đá banh mới được tuyển vào công ty.
Tôi thì không thích đi, vì còn quá nhiều việc, tôi dự đinh là tối nay phải tận 1 2h sáng mới xong. Nhưng nhỏ nhân sự bảo thằng Vỹ nhân tiện việc này nó muốn nói gì với tôi. Tôi vẫn từ chối, vì quả thật tôi bận, mà tôi thì đâu quan tâm bọn nó nghĩ gì về tôi, hay xin lỗi vì những lời bông đùa lúc bực tức chỉ. Mà thật Tính từ lúc hôm ở quán cafe tôi thấy bọn nó cứ lắm lét nhìn tôi không hề tự nhiên như trước nữa. Nếu không thích nói là trốn tránh tôi, sợ tôi trã thù hay sao ấy. Tôi nào nhỏ mọn thế chứ
Nó từ trong công ty chạy ra khi xe tôi vừa tới cổng bảo vệ. Tôi tạm dừng , nhìn sang thành niên , thành niên nhìn tôi lại cười
- Anh, tối 6h30 anh qua sân bóng nhà
- Mấy ạnh em chơi đi, nay anh nhiều việc quá
Hóa ra bọn nó đã lên kế hoạch từ trước là phải rũ tôi cho bằng được, nên nhỏ nhân sự mới vô phòng rủ tôi, chờ tôi sơ ý, lấy giấu cái điện thoại tôi thường dùng gọi cho bạn bè. Nãy tôi còn tưởng tôi bỏ quên ở nhà nữa chứ.
- Rồi đưa đây, tối anh qua
Nó lại nhoẽn miệng cười, chó luôn vào túi quần nó, rồi chạy vào công ty
- Anh qua đi, em đưa
Tôi nói với theo : muốn mai nghĩ việc không?
Nó vẫn làm như không thấy lời tôi, tôi thì cười khổ, hãy là nó muốn ăn mình hay mình sẽ làm chồng nó như trong quán cớm hôm Nó nói đây.
----****----
Khi tôi đến thì mọi người đang ngồi trên sân nói chuyện, bọn con gái thì lấy điện thoại ra selfie. Mà thú thật bọn nó ra sân chỉ có thế chứ có cổ vũ hò hét gì đâu và lại tốn thêm đồ ăn
- Chưa đến đủ hả
- Còn thằng thiết kế, thằng IT nữa Anh
Tôi nhìn khắp một vòng, đúng không đủ 2 thằng đó thật, tôi nhìn lại đồng hồ.
- Thôi chơi trước đi, nào đến tụi nó chia ra 2 phe.
Bọn con gái khởi đầu đi ra phía ngoài lưới chắn cho ăn toàn, vì có lần tụi nó ngồi gần đường biên bị banh trúng mặt, nên giờ tụi nó sợ rồi.
Đang bắt đội thì hai thằng nó đến, nó nhanh nhẹn để túi đồ xuống sân, nhìn ra băng ghế mà tụi con gái đang ngồi
- Mấy bà quay mặt chổ khác
Có lẽ tụi nó quá quen thuộc với cảnh thay đồ trên sân của mấy cầu thủ này rồi, hay chỉ vì muốn xem thế thôi, nên lăn lội theo tụi này để ngắm nhìn và thưởng thức. Nó vừa cỡi chiếc áo sơ mi, vừa nói
- Cái ĐM xe hư, dẫn muốn lòi con..., hên có thằng Hiếu nó dòng
Lần đầu thấy nó cỡi trần, ngực nở nang, eo thon gọn, bụng lắp ló cơ. Điều đặt biệt là hàng lông rốn chạy dài xuống cạp quần Jean làm tôi ấn tượng. Tôi nhìn nó cười cười
- Quân tử lông chân, tiểu nhân lông rốn
Mà tôi thấy đúng với nó, vì cái suy nghĩ tiểu nhân, nên mới nghĩ tôi xấu xã như vậy, mà còn bày trò giấu điện thoại nữa. Nó cỡi luôn cái quần Jean, đồng thời phản biện
- Cái này là sinh lý mạnh, chứ quân tử tiểu nhân gì
Nếu lông lá được xem là tiêu chuẩn của sinh lý, thì nó thuộc loại VIP rồi. Trong chiếc quần lót màu đen chặc chội kia là một khối khá to, được ôm sát vào 2 bên bẹn nó là những sợi lông thừa lĩa chĩa ra ngoài nhưng rất trật tự chạy dài sang đùi xuống tận chân đen lánh
- Tiến hóa thất bại hả Khỉ
Nó cười hề hề, có lẽ rằng nó cũng từng bị nhiều người nói như vậy rồi, nên đã thấy quen.
Xong Hiệp 1 mồ hôi nhễ nhãi, bọn con gái mang nước uống vào tiếp tế. Nó lấy mạng qua cho tôi một chai nước, rồi ngồi cạnh tôi
- Em xin lỗi anh chuyện hôm bữa nghe
Tôi uống một mạch hơn thế nữa chai : chuyện gì?
Nó chống 2 tay ra sau, ngữa người ra sau và nhìn lên nhìn bóng đèn
- Chuyện trong quán cơm đó
Tôi cố ý lầy lội với nó, chứ tôi thừa biết là chuyện gì, mà tôi thì đâu có quan tâm. Tinh nghịch chọp vô cái đũng quần nó mồ hôi làm hiện ra cã dáng cái quần lót nó đang mặc. Nó giật mình ngồi ngay ngắn lại. Tôi nhìn nó cười khoái trá
- Cũng được đó, đủ tiêu chuẩn làm vợ anh rồi đó
Nó thoáng chút mặc cỡ khi tôi nhắc lại chuyện đó
- Anh lại trêu nữa. Cho em xin lỗi nhé
Tôi lại trơ chẽn; làm vợ anh đi, rồi anh bỏ qua, và không trở ngại vất vả với em nữa
Nó cười tít mắt nhìn tôi, cũng như đã nhận ra tôi không trách gì tụi nó, cũng hòa theo nhịp câu truyện tôi.
- Vậy tối nay em banh càng đợi anh nhé
Mẹ ơi, nó nói thế, ước gì nãy tôi ít cười hơn, hay thậm chí lấy đó làm điều kiện để được thịt nó, không chịu thì đuổi nó luôn. Nó thấy tôi cười nham nhỡ, đứng dậy, uống thêm một hơi hết sạch chai nước
- Để lác em gánh team cho anh một lần được win
Mà đúng thật, đá với cômg tỷ đó giờ tôi chưa chắc như đinh thắng là gì. Mà thật ra tôi cũng không thích thắng, hễ mệt là cứ đi bộ, không thèm dí theo trái banh nữa thì thắng kiểu gì, dù thắng hay thua thì ngân sách này cũng do công ty chi trã kể cả thêm việc ăn uống sau mỗi trận banh. Tôi nhìn nó tỏ vẽ thèm thuồng, tôi vỗ cái mông nó đang khêu khích
- Anh muốn gánh con khỉ con này hơn
Nó quay lại cười hề hề : chơi luôn
Rôi nó chạy tọt ra giữa sân, mấy thành viên khác cũng đang đi vào. Tôi cầm chai nước còn sót lại cũng như vỏ chai nó vừa vứt đưa đi ra đưa cho nhỏ nhân sự
- Hôm nay ngân sách sao em
- Như ngày bình thường anh
- Ngon à. Vậy quán ở Bắc Hải đi
Thiệt chắc không mấy ông sếp nào đáo để như ông sếp công ty tôi đâu, rất tâm lý với nhân viên cấp dưới, bao nhiêu tiếng thơm ông ấy hưởng hết, để lại cho tôi toàn bụi và tro nhang.
----***----
Vì xe nó hư lúc nãy đã gửi lại sân bóng luôn. Và vì muốn lấy lại cái điện thoại nên tôi phải làm tài xế đưa nó về nhà trọ sau khi đã ăn uống no say
Sau một hồi quạnh co quẹo trái, quẹo phải từ hẻm này sang hẻm khác tôi tá hỏi
- Vậy anh ra bằng đường nào
- Anh cứ chạy thẳng ra đường lớn, là về được
Đậu phộng thật chứ, nói thế ai không biết, nếu không thì mở chị Google là được. Nó bảo đi thế cho nhanh, mà cũng tránh được mấy thằng CSGT. Mấy đường lớn tôi còn biết chút chút , hẻm như vậy này thì thua. Nó vỗ vai tôi
- Dừng lại em tiểu xíu anh, mất quá
Chạy tới một bức tường dài, có lẽ rằng là kho của một công ty nào đó, bên kia đường có một bụi cây tối ôm, thấy đó đúng là địa điểm lý tưởng để thành niên xử lý và xử lý. Nhưng không thanh niên vừa bước xuống xe, không đi xa hơn được một bước nữa, mà kéo bộ đồ nghề ra chưa thẳng vào tường thoải mái rữa tường
Tôi nhìn nó , nó lại như xem như thông thường cười hề hề. Có lẽ đấy là vấn đề rất bịnh thường của đám con trai. Nhưng tôi thời điểm hiện nay lại khác, tìm đập thình thịch, khi bất gặp bộ đồ nghề nó có chút ước muốn được chạm vào. Lấy lại bình tỉnh : Cũng to bây, ai mà chịu nỗi
Nó cười đắc ý, dũ dũ vài cái cho Những giọt nước tiểu còn vương lại rơi ra. – nhỏ tình nhân em toàn xin tha không đó
Tuy biết nó là con trai nhưng tôi lại hỏi: tình nhân em cu to như em không
Nó cắt bộ đồ nghề lại cười: nó con gái mà, anh cứ thích đùa
Nó kêu để nó chạy cho, vì nó chê tôi chạy gì thua xe đạp nữa, biết lúc nào về tới. Mà cũng đúng nhưng nó nói quá, vì đường lạ mà tối nên tôi không đủ can đảm chạy nhanh thôi.
Giao tay lái lại cho nó, tôi tiếp câu truyện đang dỡ lúc nãy
- Vậy giờ còn quen không?
- Không, ra trường xong, nó về quê. Em thì vô Nam
- Chơi chán rồi nên bỏ chứ gì, sao không theo nó
- Thôi bỏ quá đi anh, chuyện củ rồi
Tôi không biết sao, tôi lại rất thích khai thác mấy chuyện này cũng không quên kèm theo theo cái tính cà khịa
- Hay là chỉ được cái to xác, mà không được một phút đây, nghĩ lắm à.
Nó im re một lúc: anh muốn thử không?
Tôi như mở cờ trong bụng, cũng như thầm muốn nó mà biết mình yêu thích con trai, mà còn nói thế thì còn gì bằng. Tôi lấy tay sờ đũng quần nó một chiếc
- Cỡ này, một nhát một là thành con gái ngay thôi. Nhà em có dao chứ
Nó cười ha hã : thôi, làm con trai thích hơn.
Xe tạm dừng ở một tiệm tạp hóa. Tôi tưởng nó mua mì, hãy thuốc hút gì thôi, nhưng không ngờ nó treo lên xe đâu 10 lớn bia, thêm 2 gói đậu phộng, tôi dò xét là nó tính làm gì, thì nó tiếp tục chó xe chạy
- Mai chủ nhật nghỉ mà, mà nãy uống chưa đã
- Chơi 1 mình luôn hả
Ơ hãy, nó chưa xem là tôi có đồng ý hay là không mà đã ra quyết định định đó rồi. Vì nãy có tụi con gái nên mỗi thằng chỉ uống 3 4 chai là cùng. Nó còn lấy thêm nguyên do nhắc tới người yếu, làm nó buồn. Tôi không biết phải thế không hay là nó muốn chuốc say tôi để rồi thịt tôi chăng?

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 3 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

dapeden (30-08-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022), tlamhp (30-08-2022)

Chuyện Chàng Designer Trẻ2
Chào đón tôi là một căn phòng rất chi là bừa bộn, đúng chuẩn của phòng thằng con trai, tôi nhìn chẳng khác gì cái kho chứa mấy thứ linh tinh là mấy. Nó nhìn tôi có vẻ như không thích vào, nó chống chế
- Để vậy cho dễ tìm
Vừa nói xong, nó cười hề hề, bảo tôi lên gác nằm đợi nó quét dọn và sắp xếp chút, sằng chiên mấy con khô luôn. Tôi thấy vậy cũng khá được, tiện xem chổ nó ăn ngủ có bầy hầy như dưới này sẽ không. Nhưng hoàn toàn trái ngược, trên này tươm tắt hẳng ra. Đập vào mắt tôi là bức tranh một cô nàng khỏa thân đầy mê hoặc, gốc bên trái còn tồn tại ghi tên nó. Ắt hằng đây là tác phẩm của thanh niên đây mà. Tôi nói vọng xuống
- Để cái hình này ở đây, sao ngủ được
Nó như hiểu ý là tôi chăm chọc nó, nên nó cũng đáp trã
- Anh thấy hộp khăn ướt trên đó không?
Tôi nhìn quanh, đúng là có một hộp khăn ướt gần sào treo đồ thật. Nhưng có lẽ rằng thanh niên dùng để lau mấy đôi giầy tây mà thôi. Mùi khô thơm lừng bay lên tận gác cũng là lúc thanh niên ló đầu lên nhìn tôi
- Tưởng anh cầm lòng không đặng, đang quay tay rồi chứ. Chín rồi, xuống anh.
Tôi cười nửa miệng, cũng leo xuống gác – anh không còn thói quen tự làm, xíu làm giùm anh hé.
- Ok. Ok
Nó cười nham nhỡ không khác gì tôi. Rượu vào thì lời ra, có lẽ rằng đây mới đúng là mục tiêu nó mời tôi nhậu chăng
- Sao anh ghét em thế
Tôi tỏ ra ngơ ngác nhìn nó, cũng như chờ nó nói hết nguyên nhân tại sao nó nghĩ thế
- Bộ không đúng sao, em thấy mới gần đây, em làm cái gì rồi cũng không vừa lòng anh, trong khi mấy người kia là anh gật đầu cái rụp, à mà còn dọa cho em nghĩ việc nữa chứ.
Tôi thầm mếu, bảo nó lấy bản vẽ hôm bữa ra, tôi chỉ cặn kẽ những điểm chưa đạt, những điểm sai hay những rõ ràng quá rườm rà cho nó, thanh niên gật gù xem ra cũng tán thành cách đánh giá của tôi
- Vậy sao ạnh không nói thẳng, để em phải làm đi làm lại hoài
Thú thật là tôi không ưa nó thật, vì nhìn thấy nó láo cá sao đó, thêm vào đó việc nhờ vã vào làm, thì tôi càng không còn thiện cảm. Nhưng không phải vì thế mà tôi đì nó. Do nó là nhân viên cấp dưới mới, lại mới ra trường, nên bắt nó làm đi làm lại để tự rút kinh nghiệm tay nghề như vậy sẽ tốt hơn có người đứng nhắc. Tôi tằng hắn, lấy giọng nói tiếp
- Còn chuyện anh muốn đuổi mày là thật đó, chứ không còn dọa đâu nhá.
Nó như nhận ra cái giọng điệu của tôi là thật : thôi anh, em còn chưa xong thời gian thử việc. Em mới sai lần đầu.
Tôi khoái trá trước thái độ ngần ngại của thanh niên : sai thì sửa, anh đuổi em là vì chuyện bọn em đòi đánh anh, à em còn đòi thông anh nữa.
Nó lại cười khổ, không ngờ ông anh này ngoài miệng nói không còn gì, mà trong lòng lại để ý từng ly từng tý : bữa bực anh, nên em chỉ nói chơi thôi mà, em nào có ý đó, mà em thích mấy em người mẫu eo.thon thôi.
Vừa nói xong, nó lại khui lon mới, cụng với tôi. Đột nhiên một lượng mưa bắt chợt kéo đến, nó nhanh chân chạy ra dẫn xe vào phòng, lắm lem nước mưa.
- Thôi xong, tối nay anh ngủ lại đây là chắc rồi, coi ra còn lâu lắm mới tạnh
Theo tình hình này còn có lẽ rằng chỉ có thế, sẳng mai chở nó đi qua lấy xe nó đem đi sửa luôn theo như kế hoạch của nó. Tôi thì không biết nói gì, mà cũng không thích ở, càng không thích uống thêm, vì biết đâu sĩn lý trí lại ngủ quên, tôi lại lộ nguyên hình, thế là nó mang vô công ty nói lại, có nước mà đội quần đi. Nó nhìn thấy trong bọc nó mang về còn 4 lon, nó lại chổ nó nấu ăn khi nãy, mang ra một thùng bia đã vơi đi một nữa nhìn tôi
- Còn cái cù hôm bữa. Nay hết luôn nha anh
Tôi lắc đầu : anh mà sĩn vô, anh đè, anh thịt là đừng có trách nhá
Nó cười ha hã: em thịt anh lại, sợ gì
Nó nói mà làm tôi thèm nhỏ dãi, không lẽ nói anh sĩn rồi liền đấy chứ.
Có lẽ mấy hạt mưa khi nãy làm thanh niên rất khó chịu, thanh niên lấy cái khăn trong phòng tắm lao sơ cái tóc và tay, ngẫm nghĩ một lúc thanh niên cỡi luôn cái áo đá banh vắt lên cửa, rồi ngồi xuống. Thấy vậy tôi bảo
- Ra áo rồi, lúc nào ra quần đây
Thanh niên thãn nhiên : ngủ rồi sẽ ra quần, à lác anh lấy đồ em thay cho sạch
Nó nói tôi mới nhớ, cũng vén áo lên ngửi thử. Đúng là bốc mùi thật rồi.
- Ngủ với mày, mặc chi, lại mất công cỡi ra kaka
Nó cũng cười không kém gì tôi: phải chi trời không mưa, em gọi nhỏ bạn tới nhậu chung, nó uống khá lắm
Tôi cât ngang : vậy có thịt con nhà người ta chưa?
Nó thành thât nói với giọng tiếc nuối : em có mồi mấy lần, mà nó không cho. Làm bộ sĩn đưa tay mò xíu là nó đánh, nó chửi như con không đẻ
Thấy còn 3 lon ở đầu cuối, mà tôi thì không thể uống được nữa. Ra cữa nhìn lên trời, tôi lắc đầu nhìn nó
- Chắc còn lâu lắm, ổng kéo thùng phi hoài.
Nó lại cười, khuyên tôi ngủ lại đi cho bảo vệ an toàn và đáng tin cậy, giờ cũng trể rồi, mưa đường trơn, lại sĩn rất nguy hiểm.
Không biết vì rượu bia, hay là nó bỏ gì vào bia, mà tôi lại không thấy nó láo cá, khó ưa nữa, mà thay vào đó là một thằng em quá dễ thương, có lẽ rằng nó đã hiểu tôi , hay cũng hoàn toàn có thể tôi đã biết nó nhiều hơn nữa, nên thuận tiện và đơn giản thông cảm cho nó.
Nó vừa dọn xong bãi mặt trận, cũng như khóa cữa lại, mặc cho ông trời vẫn còn đang đì đùng.
- Anh vô tắm trước đi, xong tới em
Tôi ngửi lại lần nữa, đúng là cái mùi rất khó chịu thật, đành miễn cưỡng liu xiu đi vào
- Được không đó, cần em tắm giùm không
Không lẽ bảo là cần đấy chứ, thay vì nó hỏi, thì nó làm cho luôn thì đỡ hơn không – mày khinh thường anh mày thế.
----***----
Mặc chiếc quần đá banh khác của nó mới đưa mà theo nó là tôi có thể mặc vừa. Nằm lướt Meta xíu thì cái đèn giữa nhà tối thui. Quả thật tôi lạ lẫm trong bóng tối tĩnh mịch như vậy, nhưng một lúc sau tiếng chân nó bước lên, thì một ánh đèn ngủ nhàn nhạt cũng khá được nó bật lên càng làm cho bức tranh cô thiếu nữ sinh động một cách lạ thường. Nếu thằng con trai nào lần đầu tiên nhìn thấy mà không chào cờ thì chỉ hoàn toàn có thể là bị liệt dương thôi. Và thằng nhỏ của tôi cũng thê, cũng đang ngọa nguậy muốn tìm lối thoát, nhưng không phải vì bức tranh đó, mà là vì nó trên người mỗi một chiếc quần lót nhìn muốn sịt máu mũi. Tôi vội lấy cái chăn đấp lại. Nó lại cười nằm cạnh tôi
- Có gì mà che, tụi bạn em đứa nào thấy cũng xin về, để dành thủ dâm đó kaka nghĩ sao một siêu phẩm như vậy, mà.mấy anh toàn nghĩ đến chuyện dâm dục
Tôi ậm ờ, không lẽ bảo có cho tôi cũng không thèm chứ, nhưng nếu bức tranh đó là nó, thì tôi cướp luôn chứ không còn xin đâu.
- Sao mặc mát mẽ thế
- Có anh, nên em mới mặc vậy đó, thường thì không cho nó thoải mái
Tôi đưa 1 tay qua tính kéo cái sịp nó xuống theo ý nguyện
- Vậy cỡi đi, xem anh như không còn ở đây đi.
Tôi không ngờ là nó làm thật mới ghê, chiếc quần lót được nó nhanh gọn vứt xuống dưới chân. Nó nhoẽn miệng cười
- Tháng sau cho em làm nhân viên cấp dưới chính thức nhe anh, lương thử việc sống khó quá
Cái thằmg gì, mới ngủ nhờ nhà nó có một đêm, mà hết kêu tôi làm tài xê, giờ lại kêu tôi lên lương. Tôi ậm ờ, vì thấy nó cũng luôn có thể có năng lực, nó chỉ thiếu mỗi kinh nghiệm tay nghề thực tế thôi
- Để xem, mà phòng không còn gối ôm hả
Nó chỉ vào nó, bảo làm gối ôm cho tôi, nhưng tôi phải hứa không được đuổi việc nó à
Biết nó đang nhây với tôi, nhưng tôi xem đẤY là thật, đường đường chính chính ôm nó mà nó sẽ không dị nghị. Nói là làm liền cho nóng. Tôi nằm nghiêng sang đưa một tay lên ngực nó. Nó có chút giật mình, nhưng rồi lại nằm im
- Anh mà là nhỏ bạn em, nãy giờ là thở gấp với em rồi
Trước lời hâm dọa nó, tôi mơn trớn hơn, xe xe đầu ti nó. Nó cười hô hố, uốn éo, lấy tay tôi ra
- Anh ít có lầy quá, nhột quá.
Nó kéo một mép chân đấp lên trên người, rồi nhăm mắt lại, có lẽ rằng cho ấm, cũng hoàn toàn có thể cho bớt lộ liểu trước mặt tôi.
Không biết có phải vì chổ lạ nên ngủ không được, hay vì cạnh bên có một con khỉ chưa tiến hóa hết đang trần truồng làm tôi rạo rực xuyến xao
Tôi nằm sát vào nó nghiên qua biến nó thành một chiếc gối ôm đúng nghĩa. Hơi thở vẫn đều đều, nhưng tôi thì quá ư là rối loạn. Lấy hết can đảm và mạnh mẽ và tự tin, rê bàn tay đặt lên bộ đồ nghề mà nó từng PR là tình nhân lúc trước nó phải xin tha. Một cảm hứng mềm mại và mượt mà, ấm áp, thêm vào đó cái lạnh lạnh của hai quả chôm chôm làm tôi muốn nắn bớp vài cái.
Để yên bàn tay trên bộ đồ nghề nó một lúc thì nó cục cựa, có lẽ rằng nó lạ lẫm khi có một khung hình đè nặng cạnh bên, nó nắm lấy tay tôi để lên bụng nó, rồi nằm nghiêng qua xoay mặt ra cữa. Tôi liền nhích người theo, tay vẫn ngay vị trí nó đăt, đồng thời cũng gác một chân lên chân nó. Nó cũng để yên cho hành vi của tôi vì chắc nó nghĩ tại tôi bảo hay ôm gối ôm khi ngủ, nên giờ trong cơn say, tôi nghĩ nó là gối ôm chăng?
Một lúc sau biết nó đã ngủ mê hoàn toàn có thể đã ngắm men, vì tôi nhẹ nhàng kéo nó nằm ngữa ra như lúc ban đầu, thì nó vẫn mặc tình cho tôi thao túng.
Không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì, đôi bàn tay mân mê chưa thỏa mãn dục vọng trong tôi, tôi liền dùng tới chiếc miệng điêu luyện chinh chiến lâu nay nay của tớ đặt lên trên người nó.
---***---
Tôi ngồi bấm điện thoại, đối diện bức tranh, thanh niên nhìn thấy tôi, rồi nhìn khung hình lỏa lồ của tớ, chiếc quần lót còn để kế đầu nằm, đậm mùi tinh dich. Thanh niên nào biết đó là tác phẩm của tôi. Thanh niên lúng túng tính lấy cái quần lót mặt vào nhưng đưa lên mủi ngửi thì lại quăng xuống dưới nhà, tôi nhìn có vẽ thích thú
Thanh niên một tay bụm hạ bộ cho có, có lẽ rằng bàn tay ấy quá nhỏ, hay do bộ phụ tùng đó quá to, nên cứ lấp ló lũng lẳng càng làm tôi thấy thèm khác
- Cái.gì thế này. Sao em lầy thế
Tôi cười nham nhỡ, trêu chọc – sáng thấy em trần như nhộng, anh có chụp lại mấy tấm đó
- Đù, vậy em sắp nỗi tiếng rồi.
Thanh niên vừa nói, vừa chổng mông về phía tôi để thay một bộ đồ mới. Tôi thì thèm thuồng vì đêm chưa tồn tại thời cơ mày mò phía sau hàng cây đem vào thung lũng kia ra làm sao.
- Bắn xối xã, sao không đi rữa súng đạn đi, thúi quá
- Từ từ, trần trụi trước mật anh, anh vô công ty kể nhục chết
- Anh thèm kể chi, anh gửi cho từng người một hình là được rồi
Nó càng khoái hơn chứ không phải là sợ : vậy em phải ăn thịt bò, hào nhiều vô rồi phải sắp lịch tiếp mấy ẽm mới được Hhaaha
Đúng là thanh niên này cái tính nhây không kém tôi, mà rất tự tin với hung khí gây án của tớ thì phải. Mà đúng thật có lẽ rằng đúng như lời nó nói sẽ xin tha đấy, vì với bản lĩnh của tôi mà tôi còn muốn xái quai hàm. Nếu nó mà dữ thế chủ động kìm chế nữa thì có nước là lếch luôn quá.
- Ủa anh, mà bộ em sóc lọ thật hả
Tôi cười khoái trá: mày còn đòi bú ciu anh nữa kìa
Nó cười hề hề : chuyện đó thì chắc không còn đâu. Đêm nằm mơ thấy đang chơi nhỏ bạn.
----**----
Tôi thấy Tính từ lúc hôm đó, nó hay lăn la qua phòng tôi, những lúc mang bản vẽ qua thì không nói, có những lúc nó vào chỉ rủ tôi đi cafe, hay thậm chí là nói ba cái chuyện xàm xí. Nhưng trong công ty, thì tôi phải ra dáng một ông Sếp nên cứ gắt gỏng kêu nó biến ngay lập tức. Những lúc như vậy nó chỉ cười trừ, khốn khổ đi ra.
Nay nó lại đến, vừa gặp tôi thì nó đã lên tiếng trước
- Khoan đã la. Biếu anh chút khô, đặc sản quê em đó, nhà mới gửi vô
Tôi còn chưa kịp nói gì, thì nó để ngay ngắn trên bàn, rồi chuồn nhanh, có lẽ rằng thanh niên sợ tôi lại la rầy việc bản thảo nữa đây.
Nhìn mớ khô mà là lần trước nhậu nhà nó tôi khen lấy khen để, hóa ra nó cũng nhớ, nên tặng cho ông sếp này 2kg, để lấy lòng hay sao đây mà. Tôi nhấn cho nó 1tin : Tối nay qua nhà anh, cho mày đi về 2 hàng.
Có lẽ nó biết tôi là rủ nó nhậu với mớ mồi nó cho, một lúc sau thì nó trã lời: có hẹn đi xem phim, nhưng để em hủy kèo
-----****------
Rủ đám bạn đi cafe vì có lẽ rằng nó đã cho ông Sếp này leo cây rồi, chắc giờ đang hì hục bên nhỏ bạn mới vừa xem phim xong.
Về tới nhà, thì thấy thanh niên ăn mặc khá bảnh bao đang ngồi trên xe, quay mặt ra đường. Tôi có chút bất thần
- Đâu đây?
- Anh rủ qua nhậu mà
Tôi xem đồng hồ, xong mở cữa dẫn xe vào : Biết giờ mấy giờ chưa ông?
Tôi trách nó hủy kèo thì cũng nên nói tôi 1 tiếng, để tôi khỏi chờ chứ.
Thanh niên phân trần là bị cướp điện thoại khi đang xem map, mai là còn nhớ địa chỉ nhà tôi, nên hỏi thăm từng chút mò đến, mà nó đến thì không thấy tôi đâu, nên cứ ngồi chờ gần 2 tiếng
- Thôi bữa nào đi. Giờ nhậu nhẹt gì nữa
- Làm Sếp mà không đẹp gì hết ta ơi. Để thằng lính đợi gần 2 tiếng như một thằng ăn trộm. Giờ lại nói thế.
Miệng lưỡi nó thật là lợi hại. Nó làm tôi câm luôn, và hiển nhiên là mồi màng cũng khá được lần lược đem ra bàn. Tôi cầm cặp rượu mà được người tiêu dùng tặng lâu rồi chưa uống, đặt trước mặt nó
- Nhà nghèo, nên uống rượu đỡ nhé
Nó xoay chai rượu vài vòng, chắc là xem nồng độ - cái này phê lắm á anh.
Tôi cười gian sảo : không phê sao anh cho mày đi 2 hàng được
Nó làm bộ bụm cái đũng quần lại, cũng như một tay che ngực : chết rồi, không lẽ đêm nay lại mất đời trai sao kaka
Nói đến bia thì có lẽ rằng tôi không bằng nó thật, chứ rượu thì tôi hơn nó là cái chắc, thấy nó mặt đỏ hồng
- Sau rồi, nãy đi xem phim, có thịt được ẽm chưa
- Em hủy kèo rồi mà, mà nhóm bạn thông thường mà, thịt gì anh, anh làm em như thể Doãn Chí Bình ấy.
Tôi cười sặc sụa không hiểu sao nó lại nghĩ là tôi so sánh nó với tên dâm tặc hiếp Cô Cô ấy chứ. Tôi cười háy mắt ra để nó quay ra ngoài cữa kính : vậy là tối nay có thằng lại bắn ở nhà anh rồi.
- Chết mẹ, lại mưa nữa à, ngồi trong này sẽ không nghe gì cã anh
Tôi bỏ qua câu nhận định của nó, nói tiếp - tối nay mà bắn, sáng ra là phải giặt sạch rồi mới cho về đấy nhá
Nó cười, cũng như xác định là không còn chuyện đó xãy ra nữa đâu.
Nó đã lần thứ ba vào Tolet, nhưng vẫn cố cho hết phần còn sót lại. Tôi thì cũng thấy đúi thật, nếu mà nôn ra được như nó thì tốt rồi
- Thôi, chơi mà mày cứ nôn ra, rồi uống, rồi nôn, ai chơi lại
Nó nói với giọng say mèm : cái rượu quỷ này, ngọt ngọt mà sĩn lúc nào không hay anh ạ. Tê quá
Cuối cùng cũng hết 2 chai, lượng mưa thì đã tạnh từ lâu, sau một hồi nói chuyện phiếm, thì thấy nó nghẽo đầu mất rồi. Lại gọi thanh niên dậy, dìu thanh niên lên phòng.
Vừa nằm xuống giường, thanh niên lại cỡi quần áo ra như một thói quen, nhưng đến cái quần thì có vẽ vướng víu, trở ngại vất vả. Thấy thế tôi trợ giúp nó, cái quần dài cũng khá được cỡi ra tôi máng lên ghế. Tôi đưa tay bớp bộ đồ nghề thanh niên một chiếc khi cái quần lót được nó dùng 2 ngón chân lấy ra khỏi chân mình. Nó nhìn tôi cười hề hề
- Bớp cu em là làm vợ em đấy nhé.
Ps:
Tạm nghĩ 3 ngày nhé ae. Xong viết tiếp.
( còn tiếp )

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 7 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

bristo (01-09-2022), ca_va (02-09-2022), dapeden (30-08-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022), Lkhung2 (30-08-2022), nguyentruongca (30-08-2022), tlamhp (31-08-2022)

The Following User Says Thank You to nguyentruongca For This Useful Post:

Chuyện Chàng Designer Trẻ 3
Kéo chăn lên đấp lại cho 2 anh em, nó nhìn sang tôi cười, tôi lại mượn cái khung hình nó làm gối ôm
- Ôm mày đã hơn ôm gối nhỉ
Nó cười hề hề, nhưng có lẽ rằng vì quá mệt, nên nó nhắm mắt lại : em tính phí đấy nhá
Tôi bạo gan hơn, đưa tay sờ mó, bớp cặp ngực nó, rồi lại nghịch ngợm 2 đầu ti. Nó lại nói
- Bớp trên 5k, bớp dưới 10k đó nha kaka
Xong nó lại đẫy tay tôi ra, có lẽ rằng thanh niên chịu không nỗi nên lại nhích ra xa tôi hơn
- Ôm mày ấm như ôm vợ anh vậy
Một cái câu bịa rất là hoàn hảo nhất, nếu nó có thấy gì không bình thường thì chỉ nghĩ là ông sếp này đang nhớ vợ thôi. Nó trỡ mình quay mặt vào tôi, hơi thở còn nồng mùi men phà vào mặt tôi
- Chết cha, lại phải tốn dầu ăn rồi.
Tôi quay sang ôm nó, 2 cái đầu gần nhau hơn nói ba điều bốn chuyện nhãm nhí, thì thanh niên lại chìm vào giấc ngủ. Nắn bớp cặp mông, cũng như mân mê hạ bộ thanh niên một lúc mà thanh niên vẫn như mặt hồ không gợn sóng cũng chán. Tôi để đầu thanh niên lên tay mình, mặt khuynh hướng về phía ngực tôi, ôm trọn thanh niên vào lòng in như một cô vợ trẻ đang e ấp hanhn phúc bên chồng.
Trời cũng gần sáng, có lẽ rằng được tôi ôm ấm lắm hay sao, mà vẫn nguyên với tư thế đêm hôm vẫn an nhiên thở nhịp nhàng. Tôi lại cười ranh mãnh, lấy cái tay thanh niên nhẹ nhàng cho vào bên trong quần của tớ. Nhẹ nhàng kéo cái chăn ra để những thứ tôi muốn hiện lên khung selfie phải có đủ. Thấy bộ súng đạn của nó không biết đã lên nồng từ lúc nào, chỉa thẳng vào người tôi làm tôi làm con họa mi tôi cũng muốn sổ lòng muốn bay, vì sợ cây súng kia bớp cò trúng đạn quá. Hay nó sợ bàn tay lạ kia đang để lên nó.
Xong vài kiểu ảnh như mong ước. Để điện thoại sang một bên, vỗ mạnh lên vai thanh niên một chiếc, thanh niên vẫn còn trong cơn ngáy ngủ từ từ mở mắt ra, ngước mắt lên nhìn tôi, đồng thời cái tay trong quần tôi, cũng nhẹ nhàng bớp mấy cái, chắc là như phản xạ vì không biết cái gì dưới tay mình. Con họa mi tôi được nó bớp mấy cái càng vùng vẫy muốn bay ra thật. Nó cảm nhận được vật nó đang cầm là gì rồi, ngốc đầu lên nhìn xuống thứ trong tay là gì cho đúng chuẩn, nó tính rút tay ra khỏi quần tôi, nhưng tôi vội ngăn lại, không cho nó lấy ra, đưa điện thoại lên, giả bộ chụp lại. Nó dùng sức rút mạnh tay về, mặt ái ngại. Tôi làm bộ rất khó chịu
- Mày làm trò gì thế?
Nó ngồi dậy, tranh thủ mặc quần áo vào, cũng như muốn giấu đi bộ súng đạn kia trước mắt tôi
- Em... em không biết. Anh chơi em đúng không?
Tôi vẫn với khuôn mặt rất khó chịu – mày là gay hả
Nó lắc đầu phủ nhận: em trai thật
Tôi lại tiếp với thái độ tôi vừa bị một tên biến thái xàm sỡ : trai gì mò cu anh, bớp cu anh, mà cu mày còn cứng ngắt thế kia
Nói xong tôi chỉ vô đũng quần nó, nó lại đưa tay rờ thử xem còn cứng hay là không mới ghê. Nó ấp úng
- Em con trai thật mà trời. Tại sáng nên nó chào cờ thôi.
Tôi lại gắt gõng : thôi đi, sau này đừng rũ anh nhậu nữa.
Tôi hết câu nghi vấn này đến đặt điều nọ nhìn nó bồn chồn, thanh minh, làm tôi thầm cười trong bụng
- Bữa nhậu nhà mày, mày làm gì anh đúng không, nên cái quần lót mày mới thế
- Em thề á, em không làm gì hết, bữa sĩn quắc cần câu mà.
Tôi làm bộ giận nó, bỏ xuống phòng mở máy lên chạy bộ. Đâu hơn 15p, thanh niên mới xuống, chắc là cố nhớ xem đã làm gì, hay là sợ gặp ông sếp này
- Thật đó, em con trai thật mà.
Tôi quay lại, thì thấy nó đã ngồi trên sofa nhìn sang tôi, khuôn mặt sầu não
- Mày thích anh đúng không? Nên dạo này cứ qua phòng anh suốt.
Nó nhanh nhão: không phải thích kiểu trai gái hay bậy bạ đó đâu, em muốn kết thân với anh, để anh cho em dễ thở chút đó mà
Hóa ra thanh niên này còn có mục tiêu lắm chứ bộ, vẫn còn sợ tôi đì. Tôi tắt máy chạy, trừng mắt nhìn nó
- Vậy có nên phải ve vuốt bú cu anh không
Tôi nói quá lên mọi chuyện, làm thanh niên cũng khiếp vía
- Em thề đấy, em là con trai thật đấy
Có lẽ trò đùa của ông sếp này đã quá trớn, thanh niên có phần sợ hãi vì nghĩ ông sếp này sắp đem nó ra xử bắn hay sao ấy vì tội xàm sỡ Sếp. Tôi lấy 1 tấm hình ưng ý nhất cho nó xem, nó có chút bồn chồn
- Thôi về đi, chuyện lần này anh bỏ qua, lo mà làm tốt việc làm, không thì liệu hồn với anh
Nó lí nhí - dạ, em xóa tấm hình này nhé anh, nhìn kỳ quá
- Xóa, vậy có xóa được chuyện em từng làm với anh không?
Tôi lại với giọng ông Sếp ở công ty, thanh niên rón rén trã điện thoại lại tôi. Lũi thũi dẫn xe ra cổng.
Ra mở cữa cho thanh niên, mà thanh niên vẫn còn cố thanh minh là kêu tôi tin nó, nó vẫn là con trai 100%. Tôi thì thầm cười trong bụng, vì thừa biết với ngoại hình đó, cách ứng xữ kia thì làm thế nào khác được .
----****----
Để ý bảng chấm công từ phòng nhân sự, thấy thanh niên tuần nay đã đi làm đúng giờ như mọi người, có đôi lúc còn về trễ hơn anh em ở phòng thiết kế nữa. Và thanh niên cũng không lên phòng tôi, ngay cã nộp bản vẽ hay bản phát thảo, thì thanh niên cũng nhờ người mang sang hộ.
Cầm bản phát họa của thanh niên, mở camera thì thấy thanh niên đang chú ý trên máy tính của tớ, tôi nối máy bảo cậu ta đến phòng tôi thuyết trình lại ý tưởng, cũng như đối tượng người tiêu dùng. Thanh niên chỉ Dạ một từ rồi nhanh nhẹn đi ra khỏi phòng. Thật ra mấy thứ đó đã ghi đầy đủ trong bản vẽ hết rồi. Đó chỉ là nguyên do để tôi xem thanh niên sau mấy ngày này cứ tránh mặt tôi.
Thanh niên vẫn như ngày đầu đến công ty vẫn ngần ngại, thiếu phần tự tin khi nói chuyện với tôi. Để cho thanh niên nói hết ý mình, tôi mĩm cười
- Xem ra đi làm giờ giấc ổn định, việc làm cũng hiệu suất cao hơn.
- Vậy em không phải làm lại hả anh
Hóa ra thanh niên lên phòng tôi với tâm lý là lên nghe chửi, rồi bắt làm lại. Giờ thanh niên coi như gỡ được ghánh nặng, thở phào nhẹ nhổm. Tôi chỉ vào bọc nước mía nó đang chào mời khách
- Sao không tự tin như nó thế?
Nó cười bẽn lẽn, lấy tập bản vẽ che lại. Xin phép tôi về. Tôi cười khoái chí trước con khỉ hoang này đã được thuần hóa.
- Nào có dịp, mua giùm anh 10kg khô hôm bữa, hay có loại đặc biệt càng tốt. Anh biếu khách quen.
Nó gật đầu không cần suy nghĩ : dạ để em điện thoại cho mẹ gửi vô.
Tôi cười nham nhỡ: gửi vô rồi nhậu với anh chứ?
Nó lắc đầu: thôi, nhậu vô, em sao sao á. Không hiểu nỗi.
Tôi khoái chí : nhậu vô em mới lộ nguyên hình hả
Nó cười khổ, khi bị ông sếp này lôi cái chuyện không mấy gì tốt đẹp của một thằng con trai ra trêu chọc
- Em men thật mà.
Tôi kêu nó về phòng không quên kèm theo câu nó nói, nhưng qua giọng điệu của tôi thì trở thành câu nó y như thể thằng gay ấy.
Ừ,thì em men thật mà
---***----
Đã từ chối 2 lần ra sân bóng với công ty vì tôi bận tiếp khách, cũng như có hẹn với đám bạn từ trước. Mặc dù tụi nó có bảo tôi xong việc thì đến, nó đặt lịch khác. Nhưng tôi biết có dời lịch đi chăng nữa thì tôi làm gì đá nỗi.
Gần 9h tối nó qua nhà tôi, áo quần ướt mem, còn nồng nặc mùi bia, bụng đang nghĩ chắc mới tiệc xong với đội banh đây mà
- Qua đây chi giờ này
Nó khệ nệ lấy một chiếc thùng xốp dán keo kín mít. Để lên trên cầu thang
- Mẹ em mới gửi vô, chạy lấy, sẳng mang qua cho anh luôn
Hóa ra thanh niên đã nắm được lịch trình tôi từ miệng nhỏ nhân sự khi ở ngoài sân banh
- Sợ mai anh đi công tác thao tác, không qua công ty, biết lúc nào anh về mà đưa
Tôi đưa tay xoa đầu nó : vậy sao như chuột lột thế
Nó cười oán trách : dọc đường mưa tầm tã, mà đến gần khu nhà anh lại khô queo mới chết.
Nó nói cũng đúng, SG này lạ lắm, nhiều khi chỉ cách nhau 1 con phố, mà bên mưa bên nắng mới tức chứ.
- Thôi vô nhà đi, anh lấy cho bộ đồ thay khỏi lạnh
Thanh niên từ chối, tính dẫn xe quay ra cữa lại.
- Thôi em chạy xíu là khô veo, lạnh lẽo gì.
Nhìn thanh niên mặt nhợt nhạt, môi tím tái cũng tội nghiệp. Nhưng có lẽ rằng thanh niên sợ gây ra trò gì làm tôi hiểu nhầm nữa thì có nước là mất việc. Tôi thách thức
- Em là Gay đúng không? Không thì vô nhà, chứng tỏ mình là con trai thực thụ coi nào.
Đúng là đi không được, mà ở cũng không xong. Nó đứng im một lúc. Rồi quyêt định lại ôm thùng xốp đi vào nhà.
Đúng như mưu đồ của tôi. Vì những lúc rãnh rỗi vô tình lướt YouTube thấy nào là Troll thằng em, troll thằng anh, thặm chí là troll tình nhân uống thuốc kích dục. Tôi cũng tìm hiểu đôi chút vì muốn áp dụng lên thằng khỉ này xem như thế nào. Đã sẵn sàng sẵn sàng từ lâu, mà mãi đến ngày hôm nay mới có thời cơ, xem như thể một buổi tiệc nó đãi mình trước khi đi công tác thao tác vậy.
Trong khi chờ nó tắm sau khi đưa cho nó 1 bộ đồ mới, thì tôi cũng lấy một ít mồi nhậu đa phần là thức ăn làm sẳng như khô bò, nuôi chiên, và đậu thập cẩm. Và dĩ nhiên lon bia mở sẳng đã có một viên thuốc được tôi cà nhuyễn.
Thanh niên từ trên phòng đi xuống, nhìn lại chiếc quần đùi ngủ, thêm chiếc áo ba lổ
- Mặc vầy sao về anh
Tôi liếc sang âm thanh của thanh niên, rồi nhìn xuống mâm nhậu tôi sẵn sàng sẵn sàng sẳng
- Sáng về, uống với anh vài lon, lần này anh đi hơi lâu
Nó ngồi xuống ghế đối diện: nhậu với anh lần nào thì cũng luôn có thể có chuyện. Thôi anh uống đi, em ngồi chơi được rồi
Nghe thanh niên nói mà thấy tội, nhưng tôi lại cười trong bụng
- Đợi anh sĩn rồi thịt anh hay gì. Cầm ly lên
Nó đành bất lực trước lời buộc tội của tôi, cũng như câu sai khiến làm nó râm rấp nghe theo.

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 3 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

ca_va (02-09-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022), tlamhp (02-09-2022)

Chuyện Chàng Designer Trẻ 4
Tôi thầm rủa mấy thằng YouTuber đã lường gạt lược view của tôi, càng oán trách quầy thuốc tây không còn tâm. Sợ việc đặt hàng trên mạng bị lừa Giao hàng nháy, hàng quá hạng sử dụng... tôi đã phải ra tận quầy thuốc lớn để mua ấy thế mà chẳng như lời ra mắt, vì mãi hết 3 lon cũng chẳng thấy nó có chút phản ứng gì khác thường như bọn YouTuber
Tôi cứ tưởng kế hoạch tôi đã thất bại, nhưng không hết lon thứ 4 tôi đã thấy nó có chút khác lạ, cỡi áo ra để sang một bên, tuy nhiên tôi thấy khá mát mẽ với nhiệt độ máy đều hòa.
- Nóng quá anh.
Tôi cười đắc ý với viễn cãnh sắp tới là nó sẽ ôm ấp hôn hít tôi, thậm chí là muốn được tôi thông nó như bọn YouTuber đăng tải. Nó lòn 1 tay ra sau sống lưng gãi gãi, rồi cũng gãi gãi cái đầu đinh, cười cười nhìn tôi
- Thấy sao sao á anh
Tôi năng ly cụng với nó – sao sao là sao
Nó lấy cái áo mới cỡi ra, che lại cái quần nó. Đáp lại
- Tự nhiên thèm thịt gà
Tôi hiểu ý nó là mấy con gà đứng ngoài đường, nhưng lại ngu ngơ
- Thịt gà anh có sẳng trong tủ kìa, mà giờ làm hơi lâu á. Mà mày thèm thì vô tự xữ đi
Nó ngẫm nghĩ một lúc, xong kêu cho tôi mượn bộ đồ khác để nó đi về. Nhưng tôi biết chắc là nó sẽ đi tìm mấy con gà chứ không phải gà trong tủ lạnh nhà tôi. Tôi cười xảo trá nhìn nó, chỉ vô cái vật nó đang cố che đậy
- Nhậu với anh mà mày nghĩ cái gì thế hả
Nó cười khổ, lại gãi đầu : em không biết nữa, sao nó lại thế nữa.
Nó nói xong, lấy cái áo ra, cũng ghịch thất sống lưng ra xem con họa mi vì sao nỗi chứng khơi khơi. Tôi thầm cười, lấy cái vỏ thuốc đưa cho nó. Nó như chưa hiểu chuyện gì. Cho mọi thứ vào vị trí ban đầu
- Gì thế anh
Tôi đáp tỉnh queo: thuốc kích dục á
Nó chửi thề một câu, tôi cũng hơi bất thần
- ĐM, anh chơi mất dạy thế
Tôi tằng hắng nhìn nó, nó cũng như biết đã quá lời. Nó xuống giọng
- Anh chơi em hả, hèn gì nãy giờ thấy trong người kỳ kỳ
Nó cầm lấy vỏ thuốc, ném thật mạnh, y như thể dần mặt tôi. Tôi tỏ vẽ là vì quan tâm nó, cũng như thể sự việc ngu muội của tôi tin là thuốc này làm tăng hóc môn nam trong nó, để nó đừng có ý đồ đen tối với tôi nữa...nó gắt gõng trước lời giãi thích của tôi
- Em con trai mà, cần cái này chi
Vừa nói xong, nó lại vạch ra xem con họa mi nó lần nữa - Giờ sao, chỉa thẳng vậy hoài, sao chịu nỗi, anh chó thật đó
Tôi cười khoái trá
- Thôi lên phòng đi, anh cho mày cái này ngon hơn thịt gà nhiều
Vì cũng 5 6 lon rồi chứ đâu có ít, mà nó đã và đang có nước chân từ trước, nên tôi đâu đễ cho nó về, biết đâu có chuyện gì thì lại liên lụy nữa. Nó ngoan ngoãn đi lên phòng.
Tôi mở tủ lấy ra một con búp bê tình dục vô cùng nóng bỏng trong bộ đồ đồ lót. mà được nhỏ bạn bên Nhật tặng dịp sinh nhật.
Nó nhìn con búp bê tôi vừa đặt ngay ngắn trên giường, rồi nhìn tôi chế giễu
- Thảo nào, anh không chịu lấy thêm vợ
Có lẽ thanh niên cũng nhận xét con búp bê này quá ư là thật, tỉ lệ khung hình thì quá hoàn hảo nhất cho một trận mây mưa. Tôi giục nó
- Tự xữ đi, hay cần anh dạy không
Nó nhìn sang tôi, tôi như hiểu ý vì nó ngại khi xuất hiện của tớ chăng? Đúng là tiết thật vì không xem được cảnh nó ân ái.
- Nhẹ nhàng thôi nhá, hư là anh bất đền đó. Anh đi tắm
Có lẽ thanh niên chỉ chờ có thế, tôi vừa lấy quần áo, thì liếc mắt đã thấy thanh niên cỡi quần ra rồi, cây súng kia thì hùng dũng đang tiến lại gần con búp bê. Một tay đã lòn vào bên trong chiếc áo ngực mà nấn bớp
Cũng không tiện ở lâu, tôi quay sang bảo, cùng nụ cười nham nhỡ
- Chúc ngon miệng
Tôi tắm nhanh hơn mọi khi, đa phần là cho vơi bớt mùi bia, tranh thủ mặc quần áo vào để ra xem thanh niên đang làm gì
Không ngoài mong đợi tôi, tuy có một đoạn không xem được nhưng không hề hắng gì. Thanh niên như một chiếc máy công nghiệp dập nhát nào là lút cán nhát đó, nhanh nhẹn, dứt khoác, và mạnh mẽ và tự tin, tay thì ra sức nấn bớp cái ngực cỡ XXL kia, mắt thì lim dim sung sướng lắm. Thanh niên thấy sự xuất hiện của tôi, có chút ngưng lại, nhưng con búp bê kia càng làm nó chú tâm hơn , nên cứ mặc kệ ánh mắt tôi đang nhìn nó.
- Anh còn một thứ phê hơn thế nữa. Muốn thử luôn không?
Thanh niên vẫn hăng say với con búp bê không nói gì, nhưng tôi biết chắc là thanh niên thầm bảo là tôi hãy mang ra đi, còn hỏi gì nữa.
Tôi mặt đầy tà tâm, lại tủ lấy ra một quả trứng rung cũng là quà nhỏ bạn biến thái đó.
Tôi lại vỗ nhẹ mông nó, kêu nó tạm dừng chút. Đồng thời banh 2 cái mông nó ra rộng hơn xíu, vừa thấy được cái hoa cúc bé xinh xum quanh là hàng lông đen nhánh tương đối nhiều. Thanh niên có chút khó hiểu, nên quay lại
Tôi trấn an, đợi xíu, phê gấp hai. Thanh niên như tin lời tôi vì thấy trong tay tôi có một vật lạ, nên mặc tình cho tôi sắp xếp. Thanh niên dạng 2 chân rộng hơn, cũng như chổng mông ra để tôi thuận tiện. Cái hoa cúc kia được tôi banh ra nó cứ híp ra híp vào làm thật kích thích. Tôi muốn vật tôi cho vào đó là con họa mi của tôi hơn là quả trứng màu xanh này.
Tôi nhấn mạnh vấn đề quả trứng một chiếc liền chui tọt vào bên trong, nhìn cái hoa cúc nỡ rồi lại héo, héo rồi lại nỡ mấy lần trong rất buồn cười, nó trân mình một chiếc, đưa tay rờ xem thử việc gì đã xảy ra. Tôi kêu nó tiếp tục đi, tôi thì lại nằm lên giường kế bên nhìn nó
Thấy nó đã tiếp tục với việc làm, tôi lấy remot điều khiển quả trứng đó ở mức thấp nhất cho thanh niên làm quen dần. Thanh niên bất chợt rên lên một tiếng trong miệng “ ưa".
Lâu lâu tôi lại điều chỉnh độ rung của quả trứng, mỗi lần như vậy, thanh niên điều phát ra thành tiếng, thanh niên hết cho con búp bê nằm xắp rồi nằm ngữa, có đôi khi lại muốn tư thế vác chày... nhưng búp bê làm thế nào bằng người thật được, nên thanh niên chỉ thử xem những thế khác cho biết thêm thêm thôi. Tôi nói với thanh niên
- Nào sẵn sàng sẵn sàng ra nói anh
Thanh niên vẫn hì hục, nhưng lần nó lại gật đầu, vì muốn xem ông anh này còn trò gì làm cho nó hưng phấn hơn không. Tôi lại trợ sức cho thanh niên bằng những tiếng ư ử biến thái, cũng không quên kèm theo những tiếng cười chế nhạo. thanh niên càng hưng phấn hơn hay sao ấy mà cứ cật lực phát huy.
Khi nó ra hiệu sắp bắn, tôi chọn chính sách rung mạnh nhất, nó như muốn quỵ, nhưng rồi càng hăng máu hơn, phát ra những âm thanh gợi tình rõ to. Kèm theo âm thanh đó là những cú dập chí mạng. Mồ hôi nhễ nhãi trên người, mặt thì lắm tấm hạt to hạt nhỏ. Nó rút vật gây án ra, nằm xấp xuống giường luôn xem bộ đã kiệt sức.
Tôi ngồi dậy, thấy hung khí nó chĩa thẳng ra sau, còn dính đầy tinh dịch, cũng như ở lổ tiểu cũng còn động lại 1 giọt to, đang từ từ thấm vào gra nệm. Tôi lại banh mông nó ra để lấy quả trứng ra, nhưng tôi lại cắt cớ chọn chế độ rung mạnh nhất lần nữa. Cơ mông thanh niên đột nhiên căng cứng lên, rồi hình như toàn thân. Thấy vậy quăng cái remot cho thanh niên, coi thanh niên làm thế nào. Tôi nói với giọng oán trách
- Mày bắn vào trong rồi, anh làm thế nào
Thanh niên ngồi dậy, tỏ vẽ ăn năng, đang loay hoay tìm cách lấy quả trứng ra
- Nãy khích quá, em quên. Mà đã thật anh
Tôi lại đá vào mông nó một chiếc: vào tắm đi, ngồi chồm hổm lấy ra dễ hơn. Nhớ rữa sạch đấy
Đợi thanh niên đi vào phòng tắm, tôi lại mở những đoạn phim tươi vừa ghi lại của thanh niên xem thử
Thanh niên từ Tolet ra, leo lên giường đấp chăn lại
- Con đó mua đâu thế anh, đã thật đấy
Tôi lại với giọng hờn trách: mày đã chứ anh chưa tồn tại đã.
Nó lại cười - thôi để lần sao anh trước rồi em sao
HÓa ra thanh niên còn muốn sang thử nữa ư.
- Vô công ty nói lung tung là đội quần đó nhé
Nó xác định cứng ngắc : em đâu có ngu, kể tụi nó qua dành với em rồi sao kaka
Cái thằng này sẽ không hiểu đầu óc nó nghĩ gì nữa, tôi thì sợ mọi người nghĩ tôi biến thái, tàn trữ sextoy. Nói chuyện một lúc thì nó bảo
- Giờ anh tin em là con trai thật chưa
Tôi thầm kêu khổ, nên kể lại cho thanh niên việc cái tay cớ sao lại nằm trong quần tôi.
- Anh chơi em vậy đó hả, làm em còn tưởng em bị bóng, nên đó đến nay không đủ can đảm nhậu với ai luôn.
Nghe thanh niên nói thế mà thấy cưng làm thế nào á.
- Mày mà bóng, là anh cho mày rớt xuống giường rồi
Nói xong cái câu đó, tôi lại suy nghĩ lại, nó mà biết tôi là bóng thì tôi mới là người rớt xuống giường mới đúng, mà cũng hoàn toàn có thể, nó trốn ông sếp này luôn không chừng.
Nó kéo cái chăn đấp lên quá ngực lại nói tiếp
- À, nãy anh quay em đúng không
Hóa ra thanh niên vẫn chú tâm trước hành vi của tôi, chứ không phải chỉ lo tập trung vào con búp bê, thấy vậy tôi đưa thanh niên xem, thanh niên có vẽ cũng hứng thú
- Đẹp trai thật bây, ăn đức ông Tokuda rồi. Xem xong nhớ xóa nha anh, ai thấy chết em luôn à.
Tôi trấn an nó là điện thoại tôi ai mà thấy được chứ, rồi bảo để dành coi khỏi mắc công lên mạng tìm.
Nó cười nham nhỡ, đưa 1 tay sang bất thần vỗ lên hạ bộ tôi
- Anh ít có biến thái quá, hèn gì vợ anh chịu không nỗi
Tôi không quan tâm lời suy đoán của nó, vì cái vỗ của nó mà con họa mj tôi hết hót nỗi luôn, đau điếng
- Gãy súng anh, thằng điên
- Sao anh không cho ra đi, mắc cở trước mặt em hả
Cái thằng nó được cái nói đúng còn nói to nữa. Nó lại bảo thời SV, chưa quen bạn gái, nó vì tiêt kiệm tiền, có lần 2 thằng hùng lại chơi 1 con cave nữa. Nhưng tôi lại chống chế
- Anh để dành, chờ thông đít mày đó
Vừa nói xong, tôi đẫy cho nó nằm nghiêng lại, giã.vờ áp.sát vào mông nó nấc nấc mấy cái, rồi cười ha hã
- Lịu hồn đi, có ngày anh cho mày lê lếch.
Có lẽ cã 2 đã và đang mệt, tôi vẫn ôm nó ngủ lúc nào không hay.
-----***-----
Tôi cho một vài thứ thiết yếu vào balo xong, thì thanh niên cũng vừa thức
- Anh lúc nào về anh
Tôi không xoay lại – không nỡ xa anh hay gì? Sớm nhất là tuần sau
Thanh niên chỉ tay vào con búp bê đang nằm sãi lai trên bàn vi tính
- Anh cho em mượn con đó nhé, anh về em trã
Tôi nhìn thanh niên một cách gian manh. Thú thật thì tôi chỉ dùng được đúng 1 lần khi mới nhận được, và thấy chẳng có gì hứng thú. Tôi cho thanh niên luôn cũng khá được Nhưng cho thanh niên rồi, thì làm thế nào được xem phim sex trực tiếp.
- Mày đem về bên phòng, rồi mấy thằng khác dùng nữa, bệnh truyền nhiễm mệt lắm
Thanh niên ngồi im một lúc, có lẽ rằng đang tiếc nuối vì đồ ngon mà chĩ ăn được mỗi 1 lần. Tôi quăng cho nó 1 cái remot sơ cua để mở cổng, thêm luôn chùm chìa khóa trong balo
- Nào muốn thì cứ qua.
Thanh niên cười khoái trá, còn hâm dọa tôi : anh về, nhà anh sạch bóng kaka
Tôi mở tủ quăng cho nó một bộ đồ khác, vì biết chắc bộ đồ ướt mưa kia nó chưa giặt
- Anh về mà nhà cữa bộn bề, là anh cho mày nỗi tiếng đó
Nó cười hề hề, lấy bộ đồ tôi đưa, ung dung mặc vào mà không cần xoay người đi chổ khác mới chết, nó đang muốn tôi hiếp nó hay sao đây mà
- Thuốc mạnh thế, đêm hôm bắn muốn nát con búp bê, giờ vẫn còn sung
Nó cười đắc ý : sinh lý mạnh, chứ thuốc gì
Làm bộ khen nó một câu, nó lại gáy te te, ai mà không biết con trai buổi sáng ai mà không thế, huống gì ở cái độ tuổi sung sức của nó, thì đó là vấn đề quá thông thường.

Chưa gặp anh em là trai thẳng
Gặp anh rồi, anh bẻ nó thành cong!

The Following 2 Users Say Thank You to Duka For This Useful Post:

bristo (02-09-2022), giacmomuathu69 (24-04-2022)

The Following User Says Thank You to bristo For This Useful Post:

tin tức chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 3 người đọc bài này. (0 thành viên và 3 khách)

 

Muốn lĩa ít xử lý như nào Thành viên đã đọc chủ đề này: 376

Muốn lĩa ít xử lý như nào Quyền viết bài

    Bạn không thể gửi chủ đề mớiBạn không thể gửi trả lờiBạn không thể gửi file đính kèmBạn không thể sửa nội dung bài viết của tớ

    BB code đang MởMặt cười đang Mở[IMG] đang MởHTML đang Tắt

Nội quy forum

Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Muốn lĩa ít xử lý như nào xử lý

Clip Muốn lĩa ít xử lý như nào ?

Bạn vừa Read tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Muốn lĩa ít xử lý như nào tiên tiến nhất

Share Link Cập nhật Muốn lĩa ít xử lý như nào miễn phí

Quý khách đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Muốn lĩa ít xử lý như nào Free.

Hỏi đáp thắc mắc về Muốn lĩa ít xử lý như nào

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Muốn lĩa ít xử lý như nào vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha #Muốn #lĩa #ít #xử #lý #như #nào - Muốn lĩa ít xử lý như nào - 2022-09-28 15:30:31
Related posts:

Post a Comment

Previous Post Next Post

Discuss

×Close